Đêm Thu Nhớ Đà Lạt
Tháng mười thu
nhẹ đến bên ta
Buộc áng mây xa,
chở trăng về
CAMLY, thác gọi
đời dâu bể
Ta đă ra đi
lỗi câu thề
Gió thu nhập
thể, hoài thương cảm
ĐÀLẠT mù
sương, núi LANGBIANG
SUỐI VÀNG thả
tóc dài VẠN KIẾP
XUÂN HƯƠNG, THAN
THỞ bóng chiều loang
BA CÂY, đồi
vắng cảnh rừng hoang
Phố ngả
lưng đau giữa điêu tàn
Lối xưa lạc
bước vườn sương khói
Thầm gọi tên
quen, lệ tuôn hàng
Lá vàng rũ cánh
chờ tri kỷ
Đào Hồng khép
nụ đợi tri âm
LÂM VIÊN gió lặng
chiều thăm thẳm
T́nh xanh sóng dậy
đắm bạc ḷng
Che kín niềm đau
phận lưu vong
Ngơ ngác đời
nhau giữa phong trần
Thu ơi! Ta khắc
t́nh trên đá
Nhớ măi Ngàn Thông
giữa ngàn thông
Hạ Đỏ (Ngàn Thông)