AI CHO M̀NH HƯỞNG
MÙA XUÂN
ĐEM DUYÊN ĐỔI
LẤY NHỮNG VẦN THƠ YÊU
AI biết xuân này ta nhớ
ai
Ai mang xuân đến nỗi u hoài
Ai người tri kỷ t́m đâu tá
Ai hẹn xuân về
gợi nhớ ai
CHO ta gom hết những
xuân sầu
Cho đời giảm bớt cảnh thương đau
Cho ai hâm nóng t́nh ly cách
Cho ấm xuân về vẫn có nhau
M̀NH chờ xuân đến
măi không thôi
Ḿnh mang khắc khoải trong tim tôi
Ḿnh thương xuân ấm bên thềm ngọc
Ḿnh nhớ xuân cười đậm nét môi
HƯỞNG mấy
xuân chưa thỏa thích ḷng
Hưởng hồn xuân nhẹ măi cầu mong
Hưởng xuân thật đẹp ngàn hoa thắm
Hưởng vẹn xuân t́nh thỏa thích không?
MÙA trước xuân hành
thanh thoát chưa
Mùa sau xuân cảm thức không chừa
Mùa xuân thương phát t́nh nhân loại
Mùa đến xuân về lắm khách ưa
XUÂN đến dân Nam
đâu biết xuân
Xuân buồn chinh chiến loạn tưng bừng
Xuân tŕnh Thượng Đế giùm dân Việt
Xuân ngắm cờ nêu bước ngập ngừng
ĐEM tơ xuân giăng
khắp ngả đường
Đem hồn xuân dệt
rắc muôn phương
Đem t́nh xuân tặng
đàn em nhỏ
Đem hết xuân
lành khắp quê hương
DUYÊN phước ai hay
ở kiếp này
Duyên may đạt pháp thoát trả vay
Duyên t́nh thế sự luôn xoay chuyển
Duyên nợ trần gian thoáng gió bay
ĐỔI danh th́ chẳng
khá ǵ nhiều
Đổi cả
thuần phong lắm trớ trêu
Đổi đời
vẫn giữ t́nh quê Mẹ
Đổi được
t́nh Trời hết trớ trêu